Jung Ho Seok lạnh lùng nhìn lướt qua hắn, xem hắn như không khí, lại tiếp tục đối với cậu nói.
Jung HoseokBác sĩ Min, em hy vọng anh sẽ nghiêm túc cân nhắc việc đảm nhận vai trò bác sĩ tư vấn của Jung thị
Jung HoseokHôm nay làm phiền rồi, em đi trước
Sắc mặt của Park Jimin không được tốt lắm.
Park JiminCậu Jung, đi đường cẩn thận
Sau khi Jung Ho Seok rời đi, Park Jimin trầm giọng hỏi người bên cạnh.
Park JiminChuyện đảm nhận vai trò bác sĩ tư vấn cho Jung thị là sao?
Min YoongiKhông có gì, chuyện này không liên quan đến anh
Min Yoongi không có ý định cùng hắn bàn luận quá nhiều trong vấn đề công việc.
Park JiminCái gì gọi là không liên quan đến anh?
Park Jimin nắm chặt hai tay cậu.
Park JiminAnh nói cho em biết chúng ta đã kết hôn rồi đó, chuyện của em cũng là chuyện của anh
Min YoongiNhưng tôi cũng không đem bản thân mình bán cho anh
Min Yoongi nói đến hời hợt.
Min YoongiChẳng lẽ tôi làm chuyện gì cũng phải báo cáo cho anh biết sao?
Park Jimin đột nhiên nhớ tới ngày đó Min Yoongi có hỏi thăm hắn thân thế của Jung Ha Min.
Park JiminNgày đó em hỏi anh có biết Jung Ha Min hay không, có phải khi đó Jung thị đã tìm tới em?
Min YoongiTôi không muốn nói chuyện này với anh
Park Jimin nhìn biểu cảm dửng dưng trên gương mặt xinh đẹp của cậu, có điểm mất khống chế.
Park JiminKhông phải anh đã từng nói với em không được tiếp xúc với người của Lưu gia sao?
Park JiminChẳng lẽ em một chút cũng không nghe lọt tai?
Min YoongiPark Jimin, tôi đã là người trưởng thành, không cần anh đến dạy bảo tôi cái gì nên làm, hay cái gì không nên làm!
Thái độ sừng sộ của Park Jimin như vậy càng khiến cậu cảm thấy quan hệ giữa hắn và Jung Ha Min có gì đó không thể để người khác biết nên mới đủ kiểu cản trở cậu cùng Jung thị hợp tác.
Park JiminEm rõ ràng biết tình cảm của Jung Ho Seok đối với em
Park JiminEm như thế này không phải là để cậu ta thừa dịp có cơ hội hay sao?
Park JiminChỉ sợ là em có tật giật mình mà thôi
Park JiminAnh có ý gì, trong lòng em tự rõ
Ở chung chưa lâu liền rối tung lên, Park Jimin không hề muốn tức giận với Min Yoongi, nhưng đôi khi thái độ của cậu lại khiến hắn rất khó chịu.
Mặc dù trong lòng biết rõ cậu không phải là người thay đổi thất thường nhưng việc Jung Ho Seok xuất hiện sẽ khiến cho hắn cảm thấy áp lực vô hình.
Vốn đã ít nói, sau khi về đến nhà, Min Yoongi càng không thèm nói một lời, hoàn toàn xem hắn như không khí. Thậm chí bữa tối do hắn nấu, cậu cũng không ngồi vào bàn ăn. Hắn vì lo ban đêm cậu sẽ đói, đến lúc đó bệnh cũ đau bao tử lại tái phát, đành hạ mình đem đồ ăn đến phòng làm việc cho cậu, không quên xin lỗi chuyện ban sáng. Nhưng chẳng ngờ cậu không những không ăn mà còn tức giận đuổi hắn ra ngoài.
Park Jimin đời này chưa từng gặp qua người không biết tốt xấu như cậu.
Không ngoài dự đoán của hắn, hơn nửa đêm Min Yoongi lại tái phát bệnh đau bao tử, sắc mặt trắng bệch vì đau đớn, trán lấm tấm mồ hôi lạnh. Vì không muốn hắn phát hiện sự khác thường của mình, cậu lén lút đi xuống giường, nhưng gót chân vừa chạm đất, cả người liền đổ rập trên sàn nhà lạnh lẽo.
Tiếng vang to đánh thức Park Jimin đang ngủ. Hắn nằm trên giường nhìn xuống liền thấy Min Yoongi đang run lẩy bẩy nằm trên sàn nhà, đau đớn kịch liệt khiến ngũ quan xinh xắn cơ hồ nhíu lại. Hắn nhanh chóng ôm cậu trở về trên giường, đắp kín chăn cho cậu, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi.
Park JiminLại đau bao tử nữa rồi đúng không?
Min YoongiKhông cần anh quan tâm!
Min Yoongi hơn nửa ngày cứ phun ra những lời khiến người khác phải tức giận.
Park Jimin bị bộ dạng quật cường của đối phương làm cho tức đến dở khóc dở cười.
Park JiminLúc này vẫn còn mạnh miệng?
Đối mặt với tình huống này, Park Jimin đã sớm chuẩn bị. Vì biết cậu có bệnh đau bao tử, hắn đặc biệt đi hiệu thuốc mua một đống thuốc đặc trị đặt trong nhà chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Park Jimin đi đun nước, đồng thời đọc hướng dẫn được in ở đằng sau hộp thuốc, sau đó cẩn thận từng li từng tí bưng bát thuốc đến trước mặt cậu, không quên gọi cậu dậy.
Park JiminYoongi à, tỉnh dậy uống thuốc
Trong không khí tràn ngập mùi nồng đậm của thuốc Đông y, gắt mũi đến mức khiến cậu phải nhíu mày, đôi môi tái nhợt cự tuyệt nói.
Min YoongiTôi không muốn uống!
Park JiminKhông được, em đau như thế này rồi còn cứng miệng vì cái gì chứ?
Park Jimin đặt bát thuốc trong tay xuống, nghĩ thầm dù sao thuốc vẫn còn rất nóng, có lẽ nguội bớt cậu sẽ chịu uống.
Park JiminChờ thuốc nguội một chút, anh đỡ em dậy uống nhé?
Min Yoongi không nói lời nào, hai mắt nhắm nghiền.
Park Jimin khe khẽ thở dài, nằm bên cạnh cậu. Thoáng mở chăn ra, bàn tay to lớn cách một lớp vải mỏng nhẹ nhàng đặt lên bụng nhỏ yếu ớt của cậu.
Park JiminLà nơi này đau sao?
Min Yoongi đau đớn rên khẽ một tiếng. Park Jimin có chút cúi người, đem thân thể nhỏ bé của đối phương ôm vào trong lòng, nhẹ nhàng đặt tay ở chỗ đang phát đau, thỉnh thoảng hôn lên hàng lông mày khẽ nhíu chặt của cậu.